Nguyễn Thành Sáng Thành Viên
Tổng số bài gửi : 1029 Ngày gia nhập : 09/02/2016
| Tiêu đề: Thơ Họa Nguyễn Thành Sáng & Thi Hoàng (28) Thu Aug 18, 2016 1:22 pm | |
| Thơ Họa Nguyễn Thành Sáng & Thi Hoàng (28)
LÀM SAO BIẾT ĐƯỢC
Ta cảm động tình ai nơi trang giấy Như u buồn phơi trải đến xa xôi Ve gọi bạn, hồn thương xây một mối Chợt giật mình, bối rối cảnh đời ai
Ta bên nhau, nàng hỡi! những đêm dài Cùng sưởi ấm thơ say nơi mộng ảo Ai dám bảo lòng người không chao đảo? Khi thực rồi! người ấy của hồn ta!
Như lửa sống từ sâu thẳm bừng ra Để sưởi ấm hồn người trong giá lạnh Như tiếng đàn réo rắt giữa đêm canh Ru mộng mị, hồn xanh về cảnh giới
Gió chiều thu lảy từng chiếc lá rơi Bao chiếc lá buông rời là bấy nhịp Của con tim dào dạt tiếng yêu thương Theo từng phút chuyển thành nỗi vấn vương
Nàng thơ hỡi! người thương nơi mộng ảo! Chiếc thuyền đời đã đậu bến trăng sao Mà hồn thương còn gửi nơi sóng nước Tiếng biển khơi vọng lại vẫn nao nao
Có những lúc hồn thuyền mong trở lại Với đại dương xa thẳm tận ngàn khơi Dẫu biết rằng sóng gió lắm tả tơi Được thoả chí ra khơi qua biển lớn
Nhưng chạnh lòng bởi tình ai lởn vởn Tấm chung tình sóng gợn tận lòng ta Năm tháng ân tình, nghĩa nặng sâu xa Ta không thể phôi pha niềm gắn bó!
Để bây giờ ngậm ngùi tình ai đó Chỉ âm thầm trăn trở với canh sâu Lửa lòng dâng, nguồn cảm trải nơi đâu Một đè nén, ủ sâu trong huyết quản
Để lắm khi nghe lòng như lai láng Những nỗi buồn, văng vẳng đến xa xôi Mượn thơ văn gói ghém nỗi lòng tôi Tha thiết lắm, nhưng rồi thành mộng ảo!
Em chớ buồn! vơi đi những sầu đau Ta mộng mị, lần sâu về tiềm thức Ủi an nhau, cho nhau từng giây phút Ảo yêu đương, ảo ảo của trăm đường
Đời còn dài, còn bao phút vấn vương Ai biết được bước đường bao biến đổi! Ai biết được! buồn từng chiếc lá rơi Là chuẩn bị xanh tươi cây trổ nụ!
Ai biết được khắc khoải những chiều thu Rồi chuyển tiếp tuyết phủ thành đông rét Để xuân về rạng nét thắm hoa xinh Chuỗi thời gian! Ai biết trước cuộc tình? Dầu ảo, mộng mị chuyện của đôi mình!...
Nguyễn Thành Sáng
CHỈ MỘT
Một lời an dạ ấm lòng Một câu mà mãi ngóng trông đợi chờ Có mình ta bớt bơ vơ Bên ta mình chẳng hững hờ ai ơi
Một lần ao ước thảnh thơi Một lần khao khát tình đời mênh mông.
Thi Hoàng
| |
|