Nguyễn Thành Sáng Thành Viên
Tổng số bài gửi : 1029 Ngày gia nhập : 09/02/2016
| Tiêu đề: Cảm Niềm Cô Phụ Thu Nov 23, 2017 9:42 pm | |
| Cảm Niềm Cô Phụ
Tình cờ ghé bước đến vườn ai Chầm chậm dừng chân, thả bóng dài Ngắm nghía xem hoa, nhìn bốn phía Nghe trào xúc động cảnh heo may!
Chợt thấy chạnh lòng bởi cánh thơ Gói bao khắc khoải tự bao giờ Khoé sầu dõi ánh về phương lạ Chiếc bóng quê nhà, dạ héo lơ
Nỗi niềm cô phụ trải thời gian Xa xót, đau thương bởi phụ phàng Kẻ bước qua cầu không trở lại Quên tình tấm mẳn dưới trăng thanh
Cho đêm giá lạnh mảnh tâm hồn Mây xám phủ trùm mãi sớm hôm Từng đợt gió lùa qua kẻ lá Âm vang rả rích, nghẹn từng cơn!
Lặng lẽ, âm thầm quấn khổ đau Không gian là cả khối trời sầu Chụp lên da diết ngàn tơi tả Ghịt, níu tâm hồn vạn lắc chao
Để nhớ, để thương, để bã buồn Nhớ thời kỷ niệm tắm mây sương Muôn yêu thắm thiết tình trao tặng Dào dạt tim ai mỗi chặng đường
Thương hoài năm tháng nghĩa Phu Thê Quấn quýt cùng nhau dưới ánh thề Tiếng hẹn trăm năm còn khắc mãi Mà nay hai ngả, rẽ chia ly
Rồi buồn tan vỡ mộng tình chung Kẻ xé trang thơ, kẻ lạnh lùng Chỉ mối tơ hồng nay đứt đoạn Cả mùa thu chết, cuốn không trung!
Rệu rã tấc lòng bởi luyến lưu Thâu canh vò võ bóng sầu ưu Nhớ nhung vương vấn về bao thuở Tím ruột, bầm gan dưới nguyệt mờ
Thổn thức tự mình, ta với ta Ngày xưa yêu dấu hoá thành xa Từng hồi chuông đổ chiều thanh vắng Mình hỡi! Mình ơi! Có hiểu mà…
Em khổ! Em buồn! Anh có hay? Rượu đào kết nghĩa, khép bàn tay Anh nâng nốc cạn đầy rung cảm Sao nỡ đành quên chuỗi tháng ngày
Biết bao yêu dấu, biết bao thương Nay khảy đàn tranh khúc đoạn trường Bỏ bến, con thuyền giương cánh duỗi Phương trời biền biệt, vó buông cương…
Dòng thơ phơi trải niềm sương phụ Trắc ẩn lòng tôi cảnh nguyệt mờ Gối chiếc, cô đơn, sầu héo hắt Thả hồn thao thức ngóng chơ vơ!...
Tôi bước chân đi, thấy ngậm ngùi Thương đời cô phụ, vọng xa xôi Chiều tà vắng lặng bên song cửa Ảm đạm, ánh sầu ngắm ảnh trôi
Có phải hương hoa đã héo tàn? Bướm tình một thuở vụt bay ngang Hay đàn lạc nhịp, thôi rung cảm? Hoặc ẩn tình chi, khiến võ vàng?
Thế mà chẳng chút lời than oán Chỉ gió đìu hiu thổi cạnh vườn Quạnh quẽ, cầu ao hồn tưởng nhớ Tình chung, vẹn giữ nhịp yêu thương
Ôi! Hỡi cuộc đời! Hỡi gió trăng Hôm nao tha thiết quyện khung tầng Phả loang lóng lánh vào muôn nẻo Giờ gió quay cuồng đẩy áng giăng Cho đêm u ám, lịm trần gian!...
30/6/2016 Nguyễn Thành Sáng | |
|